Quên rồi kỷ niệm… Bỗng mùa sang!
Hoàng Lan trổ rực chừng xao xuyến
Phượng Vĩ tàn phai để nhỡ nhàng
Dậy nắng, còn mơ "vòng sợi đỏ"(*)
Mù sương, chẳng thiết "động hoa vàng"(*)
Không người, có đủ thương sầu hận...
Bủa chặt tim này, phải hét vang!
(*) vòng sợi đỏ: sự tích Nguyệt Lão.
(*) động hoa vàng: sự tích Từ Thức.
:((
9 nhận xét Blogger 9 Facebook
9 nhận xét
Nhận xét thử :)
Trả lờiNhận xét thử :))
Trả lờiNhận xét thử :))
Trả lờiNhận xét thử :))
Trả lờiNhận xét thử :))
Trả lờiNhận xét thử :))
Trả lời:d :-d
Trả lờiTa là cõi ta bà đây!
Trả lờiTrả lời thử... :)
Trả lờiĐăng nhận xét